XUÂN CẢM
Ngô Quốc Sĩ
Đào
hồng hé nụ chào xuân
Mài
vàng mở cánh tình trần men say
Tuổi
đời nhẹ bước cung mây
Nghe
như thiên cổ về đây gọi người
Quê
hương mờ khuất trùng khơi
Bên
bờ ảo giác đất trời chao đưa
Lá
bàng ngập lối đường xưa
Hiên
trường gót nhẹ nắng thưa gợn buồn
Gió
chiều trải lối thùy dương
Biển
xanh cát trắng vấn vương nửa đời
Còn
đâu những ánh mắt ngời
Còn
đâu những nụ hoa cười tuổi xuân
Giờ
em cúi mặt khóc thầm
Nấm
con nấm mẹ tím bầm ruột gan
Nhớ
thương treo tận mây ngàn
Gửi
em một đóa hoa vàng viễn khơi
Nơi
đây sương tuyết tuôn rơi
Ngày
buồn đêm lạnh nửa đời lưu vong
Đành
thôi lỡ bước tang bồng
Hồ
Truờng cạn chén tuổi hồng nhẹ bay
Trao
em mộng ước vơi đầy
Cánh
chim Việt Điểu trời mây bạt ngàn
Vung
tay Phù Đỗng hiên ngang
Chém
phanh cờ đỏ sao vàng hôi tanh
Ý
xuân đầy ắp trời xanh
Tình
xuân nở nhụy long lanh mắt ngài..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét