Ngô Đức Diễm
Tặng Trà My
Em bỏ nhà bỏ nước
Em bỏ mẹ bỏ cha
Bỏ cả quê hương ngàn
đời yêu dấu
Xa lánh xã hội chủ
nghĩa thiên đường
Tìm khí thở bên ngoài
địa ngục trần gian
Tìm đất sống nơi
phương trời xa lạ
Theo bước chân Do
Thái tìm đất hứa
Những tưởng nhìn thấy
tia sáng cuối đường hầm
Cánh chim bạt gió
tung trời thênh thang
Ngờ đâu! Ngờ đâu! Ánh
sao đêm vụt tắt!
Đêm phủ kín cả khung
trời tím ngắt
Bóng tối ngập xuống
đè nặng xác thân
Em ngột ngạt như cổ cổ
siết dây thừng
Thùng đông lạnh thành
quan tài đậy nắp
Mẹ ơi! Mẹ ơi!
Con ngộp thở rồi! Chết
không nhắm mắt!
Giấc mơ tự do thành
ác mộng đắng cay
Khóc cho con cho mẹ
và tất cả những ai
Vỗ ngực tự hào là
cháu con Lạc Việt
Khóc cho quê hương giờ
đây thoi thóp
Sức sống cạn khô mộng
ước héo tàn
Triệu triệu người ngộp
thở nuốt oan khiên
Ôi tuổi thơ chưa một
ngày nắng ấm!
Vĩnh biệt mẹ, con ra
đi câm lặng
Nói gì đây khi đất nước
ngửa nghiêng
Xin chấp tay gọi hùng
khí linh thiêng
Đốt hương khói niệm
anh hồnViệt tộc
Thương nhớ con xin mẹ
thôi đừng khóc
Dành nước mắt cho quê
hương đọa đày
Nước mắt con nước mắt
mẹ đong đầy
Chảy thành giòng cuốn
trôi nhục sử…
Tạ ơn Trời tạ ơn Đất
muôn thuở
Cho sao đêm lại sáng
rực trời Nam
Cho bình minh nắng ấm
phủ non ngàn
Trăm con Việt mười phương
về núp cánh
Mẹ Âu Cơ mẹ Việt Nam
hiển thánh
Tỏa ánh hồng tô thắm
lại quê hương…
Mùa thu nước lũ chìm
ngập giang sơn
Mùa xuân dân tộc ngát
xanh trang sử mới…
Ngô Đức Diễm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét